By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
(R.I.P sir.
Chân Phương.
poet
(Khánh)
a poet died in the trees
his breath lingers still
slow, slowly…
he tastes the sweetness of the grass
shivering in the wind
hot
his closing eyes leaked a wind of burning heat
startled
again the eyes opened
+
all at once, the wind explained
he’s yet dead
+
where he is no one knows
to call for him
+
all of this
evident on Facebook
+
a new wind
once more reiterate his departure
it felt the emptiness
the wind hovering above the grass
he’s just tasted
except for its sweetness now
no longer grace
his tongue
+
often
the poet floats above the blades of grass
as dewdrops glisten in the sunlight
falls
darling(no), don’t cry
the flowers the grass in the garden thrives
as your hair
longer still…
+
the wind changed direction
as a convoy(would) wait for a whistle
+
he’s almost a set of recall
almost the sweetness of remnant grass(in the mouth)
almost all which a part of us
all which a part of all songs
the chorus
a part of a stake, wind mist, rain & tears …
all together fell…
__________
một thi sĩ đã chết trong bụi cây
hơi thở của chàng vẫn còn
chậm, chậm…
chàng nhấm vị ngọt của ngọn cỏ
đang lắc lư trong gió
nóng
sự nhắm mắt ứa ra nóng hổi của cơn gió
làm sau đó
chàng mở mắt ra lại
+
cùng một lúc, những cơn gió giải thích
là chàng chưa chết
+
không ai biết chàng ở đâu
để gọi tên của chàng
+
tất cả điều này
đã được đánh dấu trên facebook
+
và bây giờ một cơn gió khác
muốn giải thích sự ra đi của chàng thêm một lần nữa
nhưng nó cảm thấy sự trống rỗng
như thể cơn gió đã cao quá đầu ngọn cỏ
mà chàng vừa nếm
chỉ có điều vị ngọt của nó bây giờ
hầu như không còn chạm vào lưỡi
của thi sĩ
+
đôi khi
thi sĩ vẫn trôi trên các ngọn cỏ
khi mặt trời làm giọt sương lấp lánh
rơi
em đừng khóc
ngoài vườn hoa cỏ mọc
như tóc
vẫn dài…
+
và sau đó gió thay đổi đường bay
như chuyến tàu khi bẻ ghi chờ một tiếng huýt sáo
cho sự ra đi của nó
+
chàng gần như là một bộ nhớ
gần như là vị ngọt của ngọn cỏ còn trong miệng
gần như của tất cả chúng ta
của tất cả các bài hát
mà những điệp khúc
của cọc nhọn, gió sương, mưa & nước mắt…
cùng rơi…