By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
the poem
is your knot
you pull the strings
making it dance
you treat it like a toy
but your toy it’s not
it and all the words are waiting
to wave
to greet a blank page
sometimes
glides across a tranquil sea
escaping
the humiliation of cowardice
pains and stings
you thought the world
a safe
place
an opened window
to the sky
when
a flame
alone in a dark place
with flowers in a glass
bloomed in teardrops
when you found a place to reside
for the homeless
our poems
not homes
maybe fireflies
for a foggy night
without stars…
_____
bài thơ
nó là con rối của bạn
bạn kéo dây
làm nó nhún nhảy
bạn đối xử với nó như một đồ chơi
nhưng nó không phải đồ chơi của bạn
nó và các chữ cái chờ đợi
để vẫy tay
chào một trang giấy trắng
đôi khi nó
lướt qua một bờ biển yên bình
thoát khỏi
sự nhục nhã của sự chết nhát
vừa đau vừa rát
bạn cứ nghĩ thế giới
là một nơi
an toàn
mở một cửa sổ
nhìn lên bầu trời
khi
một ngọn nến
lẻ loi ở một nơi
tối tăm và đóa hoa ly nở
trong những giọt nước mắt
khi bạn tìm được một nơi trú ẩn
cho những kẻ vô gia cư
những bài thơ của chúng ta
không phải là những ngôi nhà
nhưng có thể làm những con đom đóm
trong một đêm mờ mịt
không trăng sao…