By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
yeah the end of the year is exhausting
drink in hand stumbling on the pavement
if only there weren’t sadness
dreaming always of being an outsider
out of the sweat out of the tears
time as leaves in the night
regretting no, the one-two-failures
a swinging fist enough to shatter a face
instead, laugh loudly
this long long life, another year done
true, nothing is sure
weary as the hay after harvest
separating like dirt ready for the plough
ready to be left behind…
_____
ừ cuối năm ừ thì thấm mệt
chén rượu xuôi tay chập choạng vỉa hè
giá có thể mà không buồn được
mơ giấc mơ làm kẻ ngoài lề
ngoài lề mồ hôi ngoài lề nước mắt
năm tháng bây giờ như lá giữa khuya
thôi đừng tiếc một-hai-thất-bát
những vung tay tưởng vỡ mặt người
tự dưng bật một tiếng cười
một năm vun vút, một đời hơi lâu
chắc gì, đã chắc gì đâu
đã xơ xác như rơm sau mùa gặt
đã tơi vỡ để cày lên như đất
đã bắt đầu để bỏ lại phía sau…