by Trần Duy Trung, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
last night a stranger
crept into my dreams
stood in front of a house the year I was ten
like a tree, silent
stood in front of a field, where there’s a grave of a man
the green grass of twenty years ago
in the dark eyes deep as the forest
shaking in bouts of fever
he cried
the tears
fell on my cheeks
as I wake.
_____
đêm qua một kẻ lạ mặt
đã lẻn vào giấc ngủ của tôi
đứng trước căn nhà năm tôi mười tuổi
như một cái cây im lặng
đứng trước cánh đồng, nơi nấm mộ một người đàn ông
cỏ xanh từ hai mươi năm trước
trong đôi mắt thẳm sâu như cánh rừng
run lên từng cơn sốt
và hắn khóc
và nước mắt
chảy trên má của tôi
khi tôi tỉnh dậy.