By Nguyễn Lãm Thắng, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
you ran against a meadow of moonlight
that night
winter residing in your feet
pure
you’re a goddess of all things
I was lost in the voluptuous forbidden white moon
a fine sharp frond quivering in antiquity
cutting sweetly my heart
bloodletting steadfast
in a bite, my naivety
you swallowed it whole
that night
Venus grasping the balance of the cosmos
still dizzy with the sound of hiccups
_____
em chạy ngược đồi trăng
đêm ấy
mùa đông ngụ dưới chân em
hồn nhiên
em là chúa muôn loài
tôi lạc vào cấm địa nõn nà nguyệt bạch
phiến lá mỏng sắc nhọn lau lách tiền sử
cứa ngọt trái tim tôi
rỏ máu tín đồ
em cắn đọt dại khờ tôi
nuốt bọt
đêm ấy
nhan sắc thấu hiện sự cân đối vũ trụ
sao vẫn chòng chành tiếng nấc