By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
finally
you’ve touched upon
the absent of us
the gone years
your presence always
in both our dreams
in the first time we met
before the faithful devotion of Country
dutifully returned
to all
I should set our lives down
side by side
let them fall upon our bed
so you may see
our poems
bound together in a book
more abundant
compare to all we’ve ever thought of
_____
cuối cùng…
bạn chạm vào
sự vắng mặt
của chúng ta từ bao nhiêu năm trước
hình bóng bạn luôn luôn có
trong giấc mơ của tôi và bạn
lúc chúng ta gặp nhau lần đầu tiên
trước khi lòng sùng kính thực sự về Tổ Quốc
phải được trả lại
cho mọi người
hay là tôi để cho cuộc sống của chúng ta
nằm lại với nhau
ngả ra trên giường
và sau đó bạn đột nhiên nhận ra
là các bài thơ của chúng ta
nếu gom lại thành một cuốn sách
nó lớn hơn rất nhiều
so với những điều chúng ta từng nghĩ