By Đình Nguyên, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
Night holding your hand, love
lured into a cold home
draping sadness
on the hangers of time
Desiccated eyes
once, once a year
falls a glowing tear
down the lines of the decaying day of separation
into am aching exclamation mark
a heap
Demons fangs baring
a sheath draping
red bleeding
into the human soul breathing
year-round
a chorus of blinding deceit
Love sent via the wind
flying forever
across the seas
tumultuous
beyond half a lifetime
the gnawing
sails
_____
Đêm nắm lấy bàn tay em
dìu vào căn nhà lạnh
treo đầy những nỗi buồn
trên móc áo thời gian
Đôi mắt khô khốc
mỗi năm một lần
nhỏ một giọt lệ lân tinh
xuống lằn vạch mốc ngày tách lìa nhau mẹ
thành dấu chấm tóe nỗi đau
chất chồng
Bầy quỷ nhe nanh
phủ chiếc khăn choàng
đỏ rực
thổi vào hồn người
điệp khúc gạt lừa ru ngủ
quanh năm
Gửi tình trong gió
ngàn bay vượt đại dương
không bình lặng
hơn nửa đời người
đau đáu dõi
cánh buồm