By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
a poet has AIDS or syphilis
quite common since he frequents the whore house
except now he has a low
resistance
for his
poetry
where the trees and darkness merge
the dark
cause the poem to howl like a dog
God has not forgotten him
passerby have not forgotten him
though the farmers’ health department
couldn’t work out why he’s still alive
waiting for his death
always late into the night
he wants us to have fun
all carry our laptops to the podium in seminars
all paralyzed
with a contagious disease
caught from a blind person
believing he is guiding others still
he pretends he doesn’t know how to fire a gun
a withdraw of 200m2 the compensation is 500 bottles but the reissue of 70m2 the fee of 600 bottles
if you know your place donate half of your share
no different to the night
being reserved for drinking and girls
a child is silent
because they know
he’s trying to save the world from sterility
children’s nursery rhymes
malnourishment
the brainwashed memories
a walking stick of the blind
always poking at the holes on the road
seats for disabled butts
everyone going mad from all the reading
can’t be bothered cooking
all must be writers
eating and cooking at the same time.
the imaginative poetry of little children
can but perish
there are passerby
afraid of the infestation
the new vernacular
they walk
in poorly fitted shoes
like he is not used to wearing a double layer of condoms
with holes
but
they won’t forgive the poking around by the walking stick of the blind
it ruins the pavement
the poems walking
ready
on poetry’s
two
hot feet.
_____
một nhà thơ bị SIDA hay giang mai
điều ấy cũng bình thường vì ông hay chơi gái
chỉ có điều ông không còn sức
đề kháng
cho những câu thơ
của mình
nơi những cái cây và bóng tối hòa vào nhau
bóng tối
làm những câu thơ tru lên như tiếng kêu của chó
Chúa không quên ông
người qua đường không quên ông
chỉ có nền y tế công nông
nghĩ mãi sao ông không chết?
sự chờ đợi cái chết
với ông luôn luôn là quá muộn
ông muốn tất cả chúng ta sẽ cùng vui chơi
cùng nhau vác máy tính lên sân khấu tham gia hội thảo
mọi người cùng tê liệt
trong căn bệnh truyền nhiễm
từ một người mù
vẫn nghĩ mình đang dẫn đường cho người khác
ông giả vờ không biết nổ súng
thu hồi 200m2 đền 500 chai trong khi cấp lại 70m2 nộp 600 chai
nếu biết điều thì sẽ chia hai
nhưng ông biết ban đêm
là để uống rượu vang và chơi gái
một đứa trẻ im lặng
vì nó biết tất cả
nó biết ông đang cứu đất nước thoát khỏi tình trạng vô sinh
những bài-thơ-trẻ-em
đang thời kỳ suy dinh dưỡng
với những ký ức bị xóa
cây gậy người mù
chọc mãi trên đường những cái lỗ
và ghế ngồi cho những cái mông tàn tật
mọi người bây giờ phát rồ vì đọc sách quá nhiều
nên không còn ai nấu ăn
tất cả phải thành nhà văn
vừa ăn vừa nấu…
những bài-thơ-đứa-trẻ-thông-minh
chỉ còn biết tử vong
cũng có người qua đường
vì sợ bị nhiễm trùng
những ý nghĩa mới
họ đi bộ
không quen với đôi giày
như ông không quen dùng hai bao cao su
đã thủng
nhưng
họ không tha thứ cho những người mù cứ chọc gậy
làm hỏng cả vỉa hè
các bài thơ đi bộ
đã sẵn sàng
trên hai bàn chân trần
nóng bỏng
của thơ…