By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
What can poetry do
When has happiness deserted us?
we have nothing
nothing at all
precious
nothing at all
nothing at all
but
starving
children.
why do we need poetry
as though it
constantly depends on
the chatter of birds
and sunlight
How may sunlight
aid us in our plight
abandoning
the poems we’ve
composed?
in every heavenly gate
a door
destroyed via
the ire, of a poem
Then why do we need poetry?
When a crack appears
a mindless darkness
we note the prettiest words
aspirations
but such evil
not the fight of two
siblings
Then what is the reason for poetry?
it may attract the attention of passerby
a chance for them to hear our story?
or the land of the wind
depends on poetry for a breath to help us fly
escape from hell?
Then why
Do we actually need poetry?
or do we just need a driver
also a good telephone operator
not for call girls
but to call upon
the poets
vague requests
and drinks
the nation
attentively listening to poetry like it would the rain
this very night
it rains
almost like poetry
the whole thing is almost like
a falling teardrop
our Mothers breaking
almost
drifting clouds
almost
like
a breeze in yearning
almost
forgotten
almost as
though
the poem is glowing red ember still
Remember that time?
_____
thơ làm được gì
khi hạnh phúc bỏ ra đi?
chúng ta cứ không có gì
không có gì quý
giá
không có gì
không có gì
cả. chỉ có
trẻ em đói
lả…
tại sao chúng ta cần thơ
như nó
luôn luôn cần nghe
tiếng chim
và nắng
nắng
bằng cách nào nó giúp chúng ta
từ bỏ
những bài thơ
mà chúng ta đã viết?
rằng trong mỗi cánh cổng của thiên đường
có một cánh cổng
bị bài thơ
nổi điên đập vỡ
vậy tại sao chúng ta cần thơ?
khi một vết nứt xuất hiện
một bóng tối ngu ngốc
chúng ta cùng nhau viết xuống những chữ đẹp nhất
và mơ hồ
nhưng tàn ác
đó không phải cuộc chiến
của hai người anh em
vậy thơ để làm gì?
nó có thể làm người qua đường dừng lại
để nghe chuyện chúng ta?
hay vùng đất của gió
có nhờ thơ để thổi chúng ta bay
ra khỏi địa ngục?
vậy tại sao
chúng ta lại cần thơ?
hay bây giờ chúng ta chỉ cần anh chàng lái xe
kiêm nghề gọi điện thoại
không phải gái gọi
mà là rủ những nhà thơ
khi có yêu cầu
lơ mơ
và nhậu
đất nước
đang lắng nghe thơ như lắng nghe mưa
đêm nay
mưa
gần như là thơ
điều này gần như
giọt nước mắt rơi
và Mẹ bị vỡ
gần như
mây bay
gần như
là
gió nhớ
gần như
quên
gần như là
có
bài thơ còn đỏ lửa
lần nào, nhớ không?