By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
we’ve been waiting for their announcement
the result of the election
you refused lunch dear, even after I begged
perhaps you want to discard those prayers for happiness
the dreams on an empty stomach unreachable
we’ve all stuck our tongues out
but couldn’t imagine the saltiness of the sea nor blood
we dreamed of a sky
though in the end there’s nothing but resounding darkness
we’ve only one life
and we’ve achieved nothing
the discarded votes of a nation
like poems
in the night appeared from the cracks
in the four
walls
poems that aren’t black or white colour skin
rich or poor
wage or subsidies
skinny or fat
it’s a knife used
to pry open
our mouths for a yawn
_____
chúng ta đã ngồi chờ
người ta thông báo kết quả một cuộc bầu cử
em từ chối ăn trưa dù anh đã van nài
có lẽ em muốn quên lời nguyện cầu hạnh phúc
những giấc mơ bụng đói quá tầm tay
chúng ta đã cùng nhau lè lưỡi
nhưng không thể nào biết được vị mặn của đại dương hay máu
chúng ta hy vọng có bầu trời
nhưng cuối cùng là một màu đen thăm thẳm
chúng ta chỉ có một cuộc đời
và chúng ta đã không làm được điều gì cả
những lá phiếu bị vứt bỏ của một đất nước
như những bài thơ
nửa đêm thấm ra từ các vết nứt
quanh bốn bức
tường
những bài thơ không da đen hay da trắng
nghèo hay giàu
ăn lương hay trợ cấp
ốm hay mập
nó là con dao chúng ta dùng cạy miệng của mình
để mở ra và ngáp