By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
the first time she stripped
her point of view
she was a little
embarrassed
then
she whispered into your ears:
“- will you ever be
able to make me
lose what I possess?
perhaps you may be able to change
me
from back to front
once or twice is nice…”
however, you had never
stayed
when she opened
up
as usual, you would take with you
the pain
not yours
but fingers
like the women the embodiment of Kiều
by dusk
they are
gone
_____
lần đầu tiên nàng cởi
bỏ những suy nghĩ của mình
nàng hơi
mắc cỡ
sau đó
nàng thì thầm vào tai bạn:
“- bạn sẽ không bao giờ
làm cho tôi
mất đi những gì tôi đang có?
và bạn có thể thay đổi
tôi
từ phía sau ra phía trước
một hoặc hai lần thì tốt…”
tuy nhiên, bạn đã không
ngồi lại
khi nàng cởi
mở
thường thì bạn sẽ mang nỗi đau
ra đi
không phải bạn
mà những ngón tay
như những nàng Kiều
đến chiều
là
kết thúc