By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
We’re the uneducated adults
hence we need polite young people
We’re the adults full of tradition
fabricating new rules
forcing a price upon our children
if they’re dutiful enough
pay with their life
We’re always the last out of the theatre
because the ending always makes us cry
and the children, they want to learn, they want to try
we’re always ready to teach them how to make movies
in four walls
with all doors shut
We’re afraid of nothing in this world
because we know thirty-six ways to deal
but just still
a bit blind
with languages of a foreign kind
We’re people with good intentions be it
the idiots
adores us
We don’t have any kind of weakness
except
we love way too much
And
the young, if they give up
because they have no faith
in us being the authoritarian teachers of this world
the way we love
in bed
and she’s too hot
We’re the uneducated adults
no one dares to teach
like “thằng bờm”* flat on his back
in four thousand years of folklore…
_____
Chúng tôi là những người lớn mất dạy
nên chúng tôi cần những người trẻ lễ phép
Chúng tôi là những người lớn tiên học lễ
nhưng chúng tôi luôn tạo ra lệ
bắt những người trẻ phải nộp tiền
và nếu hiền
thì nộp luôn mạng
Chúng tôi luôn là những người cuối cùng ra khỏi rạp chiếu phim
vì cảnh kết thúc làm chúng tôi khóc
và những người trẻ muốn học
chúng tôi luôn sẵn sàng dạy cách làm phim trong phòng
đóng
cả hai cánh cửa
Chúng tôi không sợ gì thế giới
vì chúng tôi biết ba mươi sáu kiểu chơi
chỉ hơi
mù
ngoại ngữ
Chúng tôi là những người có ý định tốt
nên những người dốt
thích chúng tôi
Chúng tôi không có điểm yếu
chỉ là yêu
hơi quá
Và
những người trẻ nếu như bỏ cuộc
chỉ vì họ không tin
chúng tôi là những người sẽ dạy cả thế giới
cách yêu thương
trên giường
êm và ấm
chúng tôi là những người lớn mất dạy
không ai dám dạy chúng tôi
như thằng bờm nắm xôi
bốn ngàn năm cổ tích…
*thằng bờm: a little boy, a character in Vietnamese children folklore