By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
having faith on the crown of a king, you claimed
everything drifts away, leave
except for the golden dais
the resounding echoes
of fake gold?
the crown, it’s like
our final judgement
in the sacrifice of our life
the crown, it’s
the mist
as in the poem
there are words unspoken
crawls into the ears
of those who likes to hear
cicadas
summer
red fire
crawls into the nostrils
the smoke
not the mist
tons and tons of steel
in a stone age
Who will be the enemy?
Who will do the threatening?
when humanity no longer sustainable
aging yet still the risk taking
we
risk
our neck
lacking
in everything
except for the grinding
of our teeth
on atomic bombs
till
there’s nothing left
now as we stare at the king
and his crown
wondering whether
he’s zapped us
into a spasm
for the rest of our life
with nothing
to show
for it in the end
all of us
in shreds
surrendering to
history
sleeping
in the middle of the day
a king
that so many
poets
has drawn upon
the dome
the glorious
curvatures.
_____
tin tưởng vào vương miện của ông vua, bạn nói
tất cả chỉ là trôi dạt
duy nhất một ngai vàng
còn lại là tiếng vang
của vàng giả?
vương miện, nó như bản án
của chúng ta
và cuối cùng ai cũng bị thí mạng
vương miện, nó là
một màn sương
như trong bài thơ
những từ không nói ra
nó tự chui vào tai
của người thích nghe
con ve
mùa hè
lửa đỏ
chui vào lỗ mũi
mùi khói
không phải sương mù
hàng vạn tấn sắt thép
thời kỳ đồ đá
ai làm kẻ thù?
ai hay dậm doạ?
nơi con người không còn tồn tại
già mà chơi dại
chúng ta
đổ liều
ngửa cổ
thiếu điều
chỉ còn
nhăn răng
ăn bom
nguyên tử
mới chịu
nát nhừ
bây giờ chúng ta nhìn ông
vua và vương miện
không biết rằng ông đã
chích điện
làm cho chúng ta bị lên đồng
suốt đời
chổng mông
lên trời
đời đời
tơi bời
mọi người
chịu thua
lịch sử
một giấc
ngủ trưa
ông vua
mà nhiều
nhà thơ
vẽ ra
mái vòm
cong cong
lộng lẫy…