By Lê Minh Chánh, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
THE CAFE WINTER
set to rest yet, every facet of this
ugly life
every leaf awry via the park lights
the josh paper for the departed
a parting gift
those days
those clear bright eyes
twinkling in the chill cold light
the cafe wooden benches in those days
a place of waiting
blue cold fingers holding onto a mug
we possessed the strength, yes, to dream
every changing movement the agony
the soul wrenching heartache
please dear, stack those seats up
I need to be alone
hey flowers in the flower vase
don’t cry for
such fading adoration saturated in poison
the hovering ghost in the dark
departing from this world at their ends, the kind souls
a city buried within a city
a lingering thought void of sustainable footing
a gulp of the night
bitter
a gulp of the mist
bitter
the eroding spins of the vinyl
weeping bitterly a love
quietly
sits
within us, the frontline
rumbling in an armored chariot
war and more war
_____
QUÁN CAFE MÙA ĐÔNG
ngủ yên chưa mỗi một góc đời
kiếp người tàn tạ
công viên đèn vàng rứt từng chiếc lá
giấy tiền vàng mã
nghinh tiễn đông phong
có ngày xưa
đôi mắt trong
lấp lánh trong ánh đèn lạnh buốt
ngày xưa cafe ghế gỗ
có một nơi chờ đợi
cầm chiếc cốc với bàn tay thiếu máu
ta vẫn đủ sức mơ mộng về cuộc đời
những dịch chuyển muôn phần đau đớn
những phần hồn xác rụng rơi
thôi em xếp nốt những ghế này
anh muốn ngồi đơn độc
này hoa của bình hoa
đừng khóc
đóa tình phai tươm độc
những bóng ma lướt bên ngoài đêm tối
những hiền nhân cuối cùng bỏ lại trần gian
một thành phố vùi trong thành phố
một nỗi gì chưa bén rễ vào đâu
nuốt một ngụm đêm
nghe đắng
nuốt một làn sương
nghe đắng
dĩa hát quay mòn
khóc những chuyện tình cay đắng
im lặng
ngồi
trong ta dựng thành giới tuyến
rầm rập chiến xa khí giới
chiến tranh và chiến tranh
12.20