By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
You’re of no use if you’re not burning up.
like dried squid
you lay on your back arms and legs stretched out
or hanging on a wall
like some smutty vulgar portrait
you wore an entire summer
hence your nails are desiccated
struggling to retain your real substance
while you dream
better is the nation
since burdened is the country
with so much tragedy
so much so that they could taste and savour the pain of a bowl of phở
even when there isn’t a single piece of meat.
you wish an eagle
could kiss you take you away
like a fairy tale
but the country is now left with nothing but sour star fruit
it’s not something eagles likes to eat
and in your hand discoloured papers
from the bank
printed
as though gold plated the day you passed away
someone shoved a whole bunch
in your hand.
like the school days
the teacher twisted your ears
for trying to steal someone else share
the loud obnoxiousness.
now you’re praying
both of your ears could hear
lips allowed speech
lungs allowed breath
not just like someone who was suddenly
pushed into the water.
the arrival of the eagle will never be
hence you dream
the costless often devastating dreams
in it a sparrow.
or perhaps a dragonfly
if more desperate then be it a mosquito
so-you-may-soar-be-the-eagle.
even the dragonfly or mosquito may visit but once
hence you hate fairytales
the pathetic laughable irony
you end up mostly missing out, starve.
only the dead cells of your nails
has no feeling and not hung fry
while the rest of your body
the insides of your head
sweats boiling tears
hotter than the boiling oil in hell
even the pot of oil now rusted
they don’t have time to oil it
even you, with your need to scream louder
couldn’t make a sound, couldn’t be “ồn.”
when it comes to the racy rhymes with “ồn”
you’re aware still of your place
laugh
it off.
_____
Bạn sẽ vô dụng nếu bạn không cháy.
giống như một con mực khô
bạn nằm duỗi hai chân tay
hay bị treo trên tường
như một bức tranh khiêu dâm nhảm nhí
bạn đã mặc vào cả một mùa hè
nên chỉ các móng tay là không bị khô
nó kiên nhẫn giữ lại trọng lượng thật của bạn
trong khi bạn mơ ước
đất nước sẽ cao thượng hơn
vì quê hương
quá nhiều đau khổ
tới mức người ta có thể nhấm nháp khổ đau như hương vị
của tô phở cả khi không có một miếng thịt.
bạn mơ ước một con đại bàng
đến hôn và cắp bạn bay đi
như câu chuyện cổ tích
nhưng quê hương bây giờ chỉ còn khế chua
đại bàng không đến ăn
và bạn chỉ còn trên tay vàng giấy
của mấy ông ngân hàng
in ra
như vàng mã ngày bạn chết
ai đó nhét một đống trên tay
bạn.
như ngày xưa đi học
bạn bị cô giáo kéo tai
vì tranh phần với người khác
nghe quang quác.
bây giờ bạn muốn cầu xin
cho hai tai được nghe
miệng được nói
phổi được thở
chứ không như ai đó bất ngờ
bị xô xuống nước.
cũng như con đại bàng không bao giờ còn đến
vì vậy bạn cứ nằm mơ ước
những ước mơ miễn phí nên thường thảm hại
sẽ có con chim sẻ.
hay con chuồn chuồn
bí quá thì một con muỗi
sẽ-làm-đại-bàng-cho-bạn-tung-bay.
cả chuồn chuồn hay muỗi cũng chỉ đến một lần
bây giờ bạn ghét mấy trò cổ tích
nó như trò xỏ lá
làm bạn nhiều lần hụt ăn và đói.
chỉ có các móng tay chết tiệt của bạn
không có cảm giác và không bị phơi khô
còn toàn bộ cơ thể của bạn
và trong đầu của bạn
đổ mồ hôi sôi nước mắt
nóng còn hơn chảo dầu địa ngục
ngay cả cái chảo dầu bây giờ cũng bị rỉ sét
người ta không kịp đổ dầu cho nó
ngay cả bạn muốn la to hơn
cũng không gây ra được tiếng ồn.
đến vần này bạn muốn văng tục
nhưng bạn cũng biết liệu hồn
cười
giả lả.