By Nguyễn Lãm Thắng, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
A WINDLESS AUTUMN AFTERNOON
Gone were the Caryota berries
A shrug of the shoulders, it’s fall
Shredded are the clouds at dusk
In the haziness up high
Dry leaves decaying by the fibre
Throats damp with sadness by the breath
Dull birdcalls in the dying light
Made slurry the sunset
Chicks at their mother’s tail
Scurry hints of home
Crack riddled bare soles
Awaits still by every turn?
_____
CHIỀU THU ĐỨNG GIÓ
Đùng đình đã rụng sạch
Buông tay thôi, mùa thu
Đám mây chiều đã rách
Trên từng cao mơ hồ
Lá khô từng thớ mục
Họng ẩm từng hơi buồn
Tiếng chim chiều rất đục
Làm nhòe một hoàng hôn
Gà con theo chân mẹ
Gợi về một cố hương
Gót chân trần nứt nẻ
Còn ngóng bao nẻo đường?
nguyễn lãm thắng