By Vũ Trọng Quang, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
AN A U T U M N ANTHEM
An anxious place, mid the runway of fall
“The runway drifting a thousand miles of clouds
Your cloak flying in the howling wind
Your eyes misty by rain.”
Peering down at the doe-eye-deer, there
The sadness trampling all over the sound leaves
A hand shielding a face plaque with the sadness of fall
Precarious and small
“There in the eyes the devastation of fall.”
Lashes curling into a question mark
The yellows befell where absent is the forest
void the abundance of chlorophyll
The woody branches lax in leaves
The filtering light mingy
daylight morphing into night
“Awakening the ghosts, autumn.”
Crickets the evergreen grass
crying lost searching for first light
the scent of flickering dusk
the falling perishing splendid golds
the golden doe-eye-deer – there
golden doe-eyes fading slightly so
doe-eyes stumbling upon a Godless meadow
Sea Monsters rising from the deep
Singing “Save the autumn leaf” – no
“a token” at what price- no
“love her” kindly – no
the bitterness of the sweet words – no thanks
“Autumn, so the leaves may fly.”
falling leaves without a wedding
exploding balloons the sounding of death
ceasing the vows of love yet
Green chillies the scents of a maiden across a scorching summer
couldn’t wait for the burning red heat
Her sweet endless yearning
there’s no utopia in autumn
_____
T H U CA
Chỗ ngồi hồi hộp trên đường bay của thu
“ phi trường mây trôi ngàn cây số
áo em phần phật tiếng gió hú
mắt em lấm tấm một chút mưa” (*)
Nhìn xuống con nai vàng ngơ ngác- thật rồi
nỗi buồn đạp trên lá biếc
tay che khuôn mặt sầu thu
một chút nhỏ nhoi bất trắc
“Mùa thu tàn nhẫn từ đôi mắt” (**)
đôi mắt mọc ra dấu hỏi
vàng kia tìm đâu rừng kia
xác xơ ửng diệp lục
Thân mộc lười biếng trỗ lá
nắng mang sáng xuyên tiết kiệm
ánh ngày chuyển dịch tối
“thu ơi đánh thức hồn ma dậy” (**)
Dế hoài tuổi cỏ
gáy rối rít lạc tìm ban mai
mùi hoàng hôn ẩn hiện
vàng rơi lộng lẫy úa tàn
Con nai vàng ngơ ngác – thật rồi
ngơ ngác vàng phai hẹp hòi đến vậy
ngơ ngác đạp chân lên đồi trọc Sơn Thần
bên dưới kia nước Thủy Quái thường niên dâng hiểm
Hát “Nhặt chiếc lá vàng”- thôi đi
giá trị gì “làm bằng chứng”- thôi đi
dịu dàng “yêu em” – thôi đi
vị đắng lời mật ngọt mê hoặc- thôi đi
“Thu đi cho lá vàng bay” (***)
lá rơi đám cưới không về
pháo bong bóng nổ như chết
tạm dừng thôi lứa đôi
Ớt xanh tỏa vị thanh tân băng qua hạ cháy
không chờ nổi hỏn đỏ hỗn hào
em mãi ngóng đằm thắm
thu có đâu viễn vông
Vũ Trọng Quang
(*) Thơ Vũ Trọng Quang, nhạc Lã Văn Cường
(**) Thơ Đinh Hùng
(***) Nhạc Đoàn Chuẩn-Từ Linh