By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
the poem
you’ve coveted
hung up
caressed and admired
taken to bed
now
your only cause
of sadness
_____
bài thơ
bạn ấp ủ nó
bạn treo nó lên
ngắm và vuốt ve
bạn ngủ với nó
và bây giờ
nó là điều duy nhất làm cho bạn buồn…