By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
the smile
the tear
hid sadness
all the fortitude
me alive
me surviving
my past
my story
shows I may live
through the hardships of another life
after the rape
after the torture
after the many friendships
after the friendships are all gone
me surviving
will survive
in what’s left of this journey
those who have been in my life
shall see
they’ve carried me
in the darkest hour
always a light
shimmering in its own beauty
I’ve run away
but they continue to seek
a kind of light
like gunpowder
continues to ignite within their hearts and minds
a kind of light
that’s no longer
in my life
only the faint twitches within my muscles
remind me
I’m alive.
_________
mỗi nụ cười
mỗi giọt nước mắt
chỉ để che giấu nỗi buồn
tất cả sức mạnh
tôi đang sống
tôi sống sót
quá khứ của tôi
câu chuyện của tôi
nó cho thấy tôi có thể sống
ngay cả có kiếp sau đau khổ
ngay cả sau khi bị hãm hiếp
ngay cả sau khi bị tra tấn
ngay cả sau khi có được bạn bè
ngay cả sau khi mất hết bạn bè
tôi đã sống sót
sẽ sống sót
trong phần còn lại của cuộc hành trình
những ai đã đi qua đời tôi
sẽ thấy
họ đã chăm sóc tôi
dù khoảng thời gian đen tối
vẫn luôn có ánh sáng
lấp lánh với vẻ đẹp của nó
tôi bỏ chạy
nhưng họ vẫn tiếp tục tìm kiếm
thứ ánh sáng
như thuốc súng
luôn phát nổ trong tâm trí họ
thứ ánh sáng
đã biến mất
khỏi đời tôi
và các cơn co giật nhẹ nhàng
nhắc nhở rằng
tôi còn sống…