By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
DURING ISOLATION
In a moon ray
bloomed a flower
like in a dream
that night I recall
a corner tree in my garden was given
a blooming
moon-flower
I was animated under its casting shadows
a shade for the long afternoons, dawn till dusk
like people
swinging in the trees
touched each other as we swing
but if brushed against a flower, we ran away
the flower sound within the tree
in the darkness like a haunting spirit
someone
cast a spell
to release the gods within
the flower
or have they swallowed the flower whole
hence this home, this home shall burn
in the blink of an eye, a pile of ash
within this finite body and soul
a stem of silver like the moon
blooming flowers and the foilage me
spellbound by a god
now I live in fear
if I were ever to touch a flower
the spirits may escape from the flower
and could swallow all the leaves that is me
and the flower
and the home
already burning.
How lonely then be the moon.
_____
TRONG LÚC CÁCH LY…
Có một ánh trăng
nở hoa
như trong một giấc mơ
tôi nhớ đêm qua
có một cái cây trong góc vườn của tôi, được
cắm bông hoa của ánh trăng
vừa nở đó
tôi sẽ chơi dưới bóng râm của nó
che chở những buổi chiều kéo dài từ lúc mặt trời
như con người
đu đưa trên cành cây
ta vẫn gặp khi chúng lắc lư
chạm vào những bông hoa và bỏ chạy
trong thân cây của nó bông hoa đã bị
đánh chìm vào đêm như ma ám
có một người
đã sử dụng một câu thần chú
để giải phóng các vị thần bên trong
bông hoa
hay họ sẽ nuốt chửng bông hoa
rồi ngôi nhà này, ngôi nhà này sẽ cháy
trong nháy mắt, thành mớ tro tàn
trong giới hạn của thể xác này và tâm hồn này
một cái cây bằng bạc như mặt trăng
nở hoa và những chiếc lá là tôi
đã mê hoặc cùng một vị thần
bây giờ tôi sống trong sợ hãi
khi nào tôi nên chạm vào những bông hoa đó
con ma có thể thoát khỏi những bông hoa
và có thể nuốt những chiếc lá mà tôi
và những bông hoa
và ngôi nhà
đã cháy…
và mặt trăng sẽ đơn độc biết chừng nào…
August 2020