By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
I was not born
a poet
I am the divided pieces
a collection of poets
long gone
I’m the pieces recycled
so there are less waste in the world
the pieces blown up
in the grandest way
thus there are parts of me
missing
and I’m still
searching for them
as are the leaves in the wind
dancing on the edge
acting as though they’ve no knowledge of the cold.
_____
tôi không sinh ra là một
nhà thơ
tôi bị chia nhỏ từ những mảnh vụn
từ những nhà thơ
đã chết
tôi là những mảnh vụn được tái chế
để thế giới không lãng phí
những mảnh vụn đã nổ tung
theo cách đẹp nhất
nên một phần cơ thể tôi
đã mất tích
và tôi đang đi
tìm nó
như cái lá trên gió
nhảy múa trên bờ vực
giả vờ như không biết lạnh…