By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
the world
changes like winter
rosy
blood and flowers
broken, cliff side
the summer there
& flowers, green
the flight number you couldn’t recall
injuries
barely
then
all you know
called noise
until death lies
as an echo
at the bottom of the ocean
as resounding
The ringing of the wind
as whispering
clouds rustling
the noise, it pulls at you
stretching like a bowstring
to
too loose
like the crotch of your pants
_____
thế giới
thay đổi như mùa đông
màu hồng
của máu và hoa
bị gãy, nằm trên vách núi đá
nơi mùa hè
& hoa, màu xanh
cả cái tên của chuyến bay mà bạn không thể nhớ
nó đã bị thương
nhẹ
sau đó
tất cả những gì bạn biết
là sự ồn ào
đến chết vẫn còn nói láo
trong khi đó một âm thanh
đang vang dưới đáy đại dương
trong khi đó một âm thanh
lắc rung như tiếng chuông gió
trong khi đó một âm thanh
kéo cưa đám mây rì rào
âm thanh, nó kéo
bạn căng ra như sợi dây cung
rồi cuối cùng
lại lùng nhùng
như đáy quần của bạn