By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
the poem
it’s already the past
and every afternoon
it would bleed our monthly drops of blood
in places you’ve been…
_______
bài thơ
nó đã là quá khứ
và mỗi buổi chiều
nó nhỏ giọt máu hàng tháng của mình xuống
những nơi bạn đã đi qua…