By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
when she dies slowly in her sleep
you dream of being
the coroner
she doesn’t believe what you see
her eyes sad
left shrugging her shoulders
all the poems lost
their weight
in poorly lit light
in a basement, she often sat drinking Americano
not that she doesn’t understand
she’s just pretending not to understand
when you lean over to suck her fingers
bite lightly her shoulders
she screams
protesting
not because she doesn’t understand
she has a new man
hence the poems of an era
left is a play with happiness
in the dark
you want to commit murder
but you know better
you can but be
high
once more
________
khi nàng chết dần mòn trong giấc ngủ
bạn mơ làm
người khám nghiệm tử thi
nàng không tin những gì bạn nhìn thấy
mắt nàng buồn
và bỏ đi với hai bàn tay vung vẩy
những bài thơ đã mất hết
sức nặng của nó
trong ánh sáng mờ
của một tầng hầm nàng hay ngồi uống cà phê đen đá
không phải nàng không hiểu
nàng chỉ giả vờ không chịu hiểu
khi bạn cúi xuống liếm lên những ngón tay nàng
cắn nhẹ vào vai nàng
nàng la
làng la xóm
không phải nàng không hiểu
nàng có người đàn ông mới
nên những bài thơ một thời
chỉ còn đùa giỡn với những niềm vui
trong bóng tối
bạn muốn giết
nhưng tất cả những gì bạn biết
là bạn chỉ có thể
say
thêm một lần nữa…