By Đình Nguyên, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
Holding On
Poured like golden honey the Californian dusk
The clouds drifting as though they’re in Vung Tau
Cafe Eden non-existent
Stirring our heart the wait of dissolving sunlight
At the old place the few friends
I’m alone travelling endlessly ever returning
The sunlight continues to pour the rain abundant as wine
Inebriated by a homeland barely half consumed
January light viewed through a foreigner’s eyes
How many could attain such intimate moments
Rolling out the endlessly vast separation
Trapping our soul in earnest yearning each spring
So far away the moving vessel
A thread connecting the sections our lives
Like that we hold on
A note of hope for the days to come
—
Níu
Chiều Cali nắng vàng như rót mật
Nhìn mây bay cũng giống cảnh Vũng tàu
Quán cà phê tên thiên đường không thật
Ta khuấy lòng chờ nắng biển tan lâu
Dăm đứa bạn vẫn còn nơi chỗ cũ
Mình ta đi đi miết vẫn chưa về
Nắng vẫn rót mưa vẫn nhiều như rượu
Uống lưng chừng mà say khướt mùi quê
Ta nhìn nắng ngày giêng trên đất khách
Bao người xa được mấy thuở như gần
Ôi cái khoảng mênh mông nghìn dặm trải
Nhốt hồn người thương nhớ mỗi lần xuân
Xa xa ngút là con tàu đang chạy
Như sợi dây nối những quãng đời nhau
Ta cũng níu cuộc đời ta như vậy
Gửi một lời hy vọng gọi mai sau
Cali chiều 12 Tết Tân trâu
đn