by Đặng Văn Hùng, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
love, allow all flowers
to die sound
within your soul
to then
upon the blue sky see
your heart
the forever deep
the sea?
they too bury
their own dreams
all that is beautiful
shall pass
in some distant afternoon
but truly all
remains
_____
em, hãy để những loài hoa
được chết thật sự
trong linh hồn em
có bao giờ
em ngước nhìn trời xanh
mà nghe lòng mình
là đáy sâu vô tận
biển cả?
cũng tự chôn vùi niềm mơ tưởng
của chính nó
những điều tươi đẹp
sẽ qua đi
cùng buổi chiều xa xôi ấy
nhưng tất cả
vẫn còn đó
August 5, 2020
One reply on “Đặng Văn Hùng | love, allow all flowers (2)”
tôi là
tôi ở đây và bây giờ
những bông hoa trên bàn
tôi là không đáy
đôi chân của tôi
đứng
về những kỷ niệm
cho bạn
giấc mơ của tôi
Là
tôi
kể từ khi
đúng với tuổi thơ của tôi
tôi biết
Tôi sẽ
Không bao giờ gặp lại bạn
LikeLiked by 1 person