By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
April
when the tank entered the city
you were in a deep dream
kicking
a fleeting foreboding
there’s a commander with a to-do list
once he was off the beaten path
entered the city.
and those pushed to the side
after an unruly engagement
no one wants to remember
the rules of deception
but the inspiration that they’ve given you
a resounding echo
like the sound of 105mm Cannons
in your backyard, the battering
When will it stop?
you loved once
a consuming love
but now our single desire was drowning
as we headed for the sea
a fragile vessel overflowing with the human fate
the frivolity.
while they claim you are free
with no demons to fear.
April
the women in white
in the noon light
devoted
free
no worries
like nye.
at the threshold of nirvana
titbits as likely as a child’s tale.
in conclusion
no one dares to write down anything
until
The ôsin won.
_____
tháng 4
khi tăng vào thành phố
bạn vẫn còn chìm trong cơn mơ
co giật
một cảm giác thoáng qua
người chỉ huy với danh sách những việc cần làm
khi ông ta đã ra khỏi đường mòn
trên đường về thành phố…
và những người bị ra rìa
sau cuộc chơi quá nhiều lần phạm luật
ai cũng muốn quên
luật chơi gian dối
nhưng cảm hứng mà người ta mang đến cho bạn
vẫn vang dội
như tiếng đại bác 105 ly
nã vào phía sau nhà bạn
không biết khi nào mới im?
bạn đã một lần yêu
nhưng tình yêu bị ăn mòn
bây giờ mọi người chỉ có nhu cầu chết đuối
khi cắm đầu ra khơi
chiếc thuyền mong manh chứa những phận người
nông nổi…
trong khi người ta nói rằng bạn đã được tự do
không còn lo ma quỷ…
tháng 4
những người phụ nữ trong tà áo trắng
trưa nắng
cam kết
tự do
khỏi lo
như tết…
ngưỡng cửa của thiên đường
nhiều chuyện như chiếc lưỡi của trẻ con…
và cuối cùng
không ai dám viết xuống bất cứ điều gì
cho đến khi
ôsin thắng cuộc…