By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
April
the palm of your hand numb and sore
the hot red swelling
your body growing starving
then
no longer heard of was obesity
nothing but school sores.
soft and gentle
the screams of those who did not die
asking for their life
the wooden dinghies
drifting
gone, unknowing
leaving behind their absence.
sometimes salvaged was the word unknowing
shattered pieces
bạn đến từ đâu?
sorry, I only know Vietnamese
remember
the afternoons
at home
watching your mother stared at the emptiness
of the sea.
_____
tháng 4
lòng bàn tay ê ẩm
các vết phồng sưng đỏ
cơ thể đang tuổi ăn tuổi lớn…
sao lúc đó
không nghe về bệnh béo phì
chỉ toàn bệnh ghẻ…
mềm mại dịu dàng
tiếng la hét của người chưa chết
đòi được sống
những chiếc bè gỗ
trôi đâu mất
ngơ ngác
để lại sự vắng mặt
ở đây hay bỏ đi
ai cũng nhớ
những phận người những bè gỗ…
có khi vớt lên từ lơ ngơ
mảnh vỡ
where are you from?
xin lỗi, tôi chỉ biết nói tiếng Việt
nhớ
mỗi chiều
ở nhà
mắt Mẹ nhìn ra biển
trống không…