By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
April
the vernacular in whispers
like some rebel from behind
a thin leather cover
names changing into thorns
accidentally stepped on
needed to be pulled out
a book now valued by the kilo
of paper
and thoughts valued by
the implications
behind…
literature a mere game
dialectically on bookshelves
I could hear the spectre of the vernacular
in my sleep this winter
over and over again steadily, clearly
an era of dusty books
alone down trodden
leaving not a trace of fingerprint
scorn upon now is individualism
as the lines on foreheads dictates the past
you have to paste
but you only paste
you’re lucky to be alive
at an open air market for exploits
within the welcoming silence
of poetry.
_____
tháng 4
ngôn ngữ thì thầm
như thằng phản động
phía sau bìa da mỏng
những cái tên thành cái gai
dẫm phải ở gót chân
cần nhổ bỏ
duyên anh du tử lê
cung tích biền phan nhật nam
bùi giáng phạm công thiện…
quyển sách bây giờ tính bằng ký
giấy
và những suy nghĩ tính bằng ẩn
ý
phía sau…
văn chương chỉ là trò chơi
biện chứng nằm ngay trên kệ sách
tôi nghe bóng ma của ngôn từ
trong giấc ngủ đông này
lặp lại trần dần
một thời sổ bụi
một mình lúi húi
không dám để lại dấu vân tay
chủ nghĩa cá nhân bây giờ đáng khinh bỉ
như quá khứ là nếp nhăn trên trán
bạn phải gián đoạn
nhưng bạn chỉ gián đoạn
bạn may mắn còn lại
trong chợ trời của biến cố
trong sự hoan nghênh im lặng
của thơ…