By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
Not just a red dress, she wears red shoes
.
autumn she steps from the garden
as though something was burning
she would run barefoot on the green grass
.
death is everything that is lost
lost also is autumn
and now it’s spring
.
something is still burning
a plane ticket maybe
taking her from the garden
so she may have to drop
more tears
running barefoot
it hurt her
.
now she’s scared of running barefoot
she wears red shoes
as far as he could remember
like the wind
_____
Không chỉ váy đỏ, em đang mang đôi giày màu đỏ…
.
mùa thu em bước ra khỏi khu vườn
như một cái gì đang bốc cháy
em phải chạy
chân trần trên cỏ màu xanh
.
rằng cái chết chỉ là những gì chúng ta mất đi
khi mùa thu cũng mất
bây giờ là mùa xuân
.
vẫn còn một cái gì đang cháy
có lẽ là chiếc vé máy bay
sẽ mang em ra khỏi khu vườn
sau đó có thể em còn phải làm rơi
những giọt nước mắt
vì chạy chân trần
em đau…
.
nên bây giờ em sợ chạy chân trần
em đang mang đôi giày màu đỏ
chàng nhớ không
cơn gió…
One reply on “Lê Vĩnh Tài | no. 2:3 – Not just a red dress, she wears red shoes”
🥰
LikeLike