By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
A prisoner of war…
.
the poet is a prisoner of war
in the vernacular
.
noting the increasing number of poets
the vernacular needed
to build more and more prisons
.
at night. the poet pasted stamps on their poems
carefully and surely putting on their helmets
ride to the post office
.
the stamps fading
since undefined are colours in the dark
where a woman sat to sow back a shirt button
dropped by the poet…
.
her fingers
pushing the needle through a layer of undergarment
like the thoughts of a poet
through paper
through the vernacular
through the borders of nations
into an anthem
resounding
like a promise
the day the poet set out for battle
fighting
returning as a prisoner
from a fragile
war
with words…
_____
Tù binh chiến tranh…
.
nhà thơ là những tù binh chiến tranh
của ngôn ngữ
.
nhưng lưu ý là số lượng nhà thơ đang tăng
nên ngôn ngữ cần
xây thêm nhiều nhà giam mới
.
trong đêm. nhà thơ dán những con tem lên bài thơ của mình
chầm chậm và chắc ăn khi đội mũ bảo hiểm
chạy xe ra quầy bưu phẩm
.
sự mờ nhạt của con tem
như màu sắc nhạt nhòa trong bóng tối
nơi có một người phụ nữ đang ngồi khâu lại chiếc cúc áo của nhà thơ
bị rơi…
.
ngón tay của nàng
đẩy cây kim xuyên qua lần vải lót
như ý nghĩ nhà thơ
xuyên qua trang giấy
xuyên qua ngôn ngữ
xuyên qua biên giới các quốc gia
thành bài ca
mà âm vang của nó
nghe như lời hứa
ngày nhà thơ lên đường ra trận
đánh nhau
và trở về thành một tù binh
của cuộc chiến tranh
mong manh
với chữ…