By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
the Sun dies when it’s old
shedding rays of light
like a cow’s tears
as it ascends
a hill in an escape
.
cows lifting their heads to the stars
seeing stars as schools of fish
swimming
splattered across the sky
wetting the Gods
the Gods’ wet footprints all over the place
like that of children
.
in long yawns,
the cows lost somewhere
hell?
heaven?
it was undecided
.
but they’re aware
that their tears are stuck solid
in all these balls of gas called stars
the corpse of these Gods – or – lost – children
flowers in the dark
in blooming sin
naturally more stupid
than cows
_____
khi mặt trời già đi và chết
nó làm rơi những giọt ánh sáng
như nước mắt của những con bò
đang đi lên
ngọn đồi tự do
.
những con bò nhìn lên các vì sao
chúng nghĩ rằng đó là những con cá
đang bơi
nó làm tung tóe cả bầu trời
và các vị thần bị ướt
dấu chân của các Ngài
chạy tung tăng khắp nơi như những đứa trẻ
.
với một cái ngáp dài
những con bò bị lạc vào một nơi nào
địa ngục?
thiên đường?
chưa biết
.
nhưng chúng biết
nước mắt của chúng vẫn bị mắc kẹt
trong những vầng dương chết tiệt
xác của các Ngài – hay – đứa – trẻ – lạc – đường
hoa trong bóng tối
nở ra toàn tội lỗi
tự nhiên và ngu muội
hơn cả những con bò
5 replies on “Lê Vĩnh Tài | no. 14:7 – the Sun dies when it’s old”
Love this 🙂
LikeLiked by 1 person
Thank you very much yeah 🙂
LikeLike
You’re welcome 😁 hope you have a great weekend 😌
LikeLiked by 1 person
done and dusted, you too!
LikeLike
Thank you ! 🙂
LikeLiked by 1 person