By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
the paragon of humanity freed
only when their bronze statue was lowered
after centuries
.
the paragon desire to lie down
on a breezy meadow
listened to folk songs
like the ones, Mother used to sing.
.
the Sunday afternoons
brilliant sunlight
his family pay their respect
in quiet
intimate
prayers
.
certainly
a paragon could never admit this to anyone
people prefer him as an erect bronze statue
forever.
.
imagine you are a bronze statue
nothing but erect
helpless
they adorn a thick woollen cloak of history
even when the country is about to step into a boiling hot summer.
____
vĩ nhân chỉ nhẹ nhõm
khi bức tượng đồng của mình được hạ xuống
sau hàng thế kỷ
.
vĩ nhân muốn nằm xuống tại một ngọn đồi
lộng gió
và nghe những khúc dân ca
ngày xưa Mẹ hát…
.
và những buổi chiều chủ nhật
nắng thật đẹp
gia đình và bạn bè của chàng đến thăm
thì thầm
những lời riêng tư
cầu nguyện
.
tất nhiên
vĩ nhân không thể thú nhận việc này với bất kỳ ai
người ta thích chàng đứng như một bức tượng đồng
mãi mãi…
.
hãy tưởng tượng bạn là một bức tượng đồng
chỉ còn có thể đứng
và bất lực nhìn
người ta mặc chiếc áo len dày cộp của lịch sử lên người
ngay cả lúc đất nước đang vào hè nóng bức…