By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
you sang suddenly in the middle of reciting a poem
none of us could keep up
your voice
like a dream
.
we may have drifted across Eden
turned toward dusk
when we should have
dawned
.
the birds returned
an accented impression in your poem
accenting the romance, but
it seemed you’re tired of it
So were the birds?
.
but when you sang
you became the song
hair flowing down your jawline damp with sweat
eyes smiling
feet tiptoeing
on damp wet grass
.
seemed as though you’re about to fly
a miracle
a little drunk.
.
we’ve lived past the age of miracles
we’ve grown old
like the lyric, you’re whispering:
we’re like poems
surpassing the vulgar laughter
the odd emails from strangers
on our backs the exhausting whippings
.
they refused
the poem a miracle
a new life.
_____
tự dưng bạn hát giữa lúc đang đọc thơ
mọi người không ai kịp cảnh giác
bạn hát
như mơ
.
dường như chúng ta đã băng qua một khu vườn
rẽ trái vào hoàng hôn
trong khi lẽ ra chúng ta rẽ
phải vào buổi sáng
.
những con chim bắt đầu bay về
trong bài thơ cố nặn ra của bạn
cố hết sức lãng mạn, nhưng
hình như bạn đã chán
cả những con chim?
.
nhưng khi bạn hát
bạn đã hoá thân mình thành bài hát
mấy sợi tóc mai ướt mồ hôi
hai mắt mỉm cười
các ngón chân của bạn nhón lên trên cỏ
ướt
.
hình như bạn muốn bay
bạn muốn là phép lạ
bạn hơi say…
.
chúng ta đã qua tuổi tin vào phép lạ
chúng ta đã già
nhưng như lời bài hát, bạn đang thì thầm:
chúng ta như những bài thơ
đi qua trận cười khiếm nhã
những email xa lạ
những đòn thắt lưng mệt lả
.
người ta không chịu
cho bài thơ phép lạ
để hoá thân…