By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
Poetry was searching for a verb
trying not to make any grammatical errors
in our mind
the poet thought of a noun: church
bells ringing, the verb
used in breathing
.
eternal
everlasting glory
those who have lain down their life
.
but what was the use of such glory
what mandates such beauty,
when they’re no longer breathing?
.
or just a ruse
a verb for poets
when they’re stuck?
.
mixed with spit
a noise
that gave people goosebumps
.
hence in quivering parted lips
fending off fancy
delusions of grandeur
that we all want the poet
to vow in front of an altar
be the spokesperson
for the aspiring bull horns
thrusting
into the guts of those
who hid their faces
behind nouns
interjections, articles, verbs
tedious
like foggy forests
it’s not poetry
_____
Thơ tìm kiếm một động từ
cố gắng đừng sai ngữ pháp…
trong suy nghĩ của mình
nhà thơ chỉ nghĩ về danh từ: nhà thờ
rung chuông là động từ
dùng để thở…
.
đời đời
vinh quang đời đời
những người nằm xuống
.
nhưng vinh quang ấy để làm gì
vinh quang ấy cần gì
khi họ không còn thở?
.
hay chỉ là cái cớ
để cho các nhà thơ tìm kiếm một động từ
khi bí?
.
và trộn lẫn với nước bọt của mình
hay một âm thanh
làm mọi người thấy ớn lạnh…
.
nên khi hé môi rung động
chống lại những trò mơ mộng
lồng lộng
ai cũng muốn bây giờ nhà thơ
thề trước nhà thờ
từ nay sẽ là cơ quan ngôn luận
của chiếc sừng bò mộng
tông
vỡ
mật
những kẻ giấu mặt
vào danh từ
thán từ, mạo từ, động từ…
lừ đừ
như những cánh rừng mù mịt
không phải thơ
One reply on “Lê Vĩnh Tài | no. 4:11 – Poetry was searching for a verb”
💙💙💙
LikeLiked by 1 person