By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
You should keep writing poetry
not because you gave up maths when you were young
Fibonacci sequence and the old maths professor
life to a certain extent abiding
.
you recalled the light angle
knew the Sun now is at 45 degree
like the tagline out the window
more poetic when you viewed it
slightly lopsided
.
and you wouldn’t be able to see the green
in a parrot’s feather
.
you recalled the sinusoid
you’re rolling
around and around
the sound of you upside down
even now
.
slow poetry down
lower it
by the fence
after the storm
.
otherwise
in return, you’ll be
half lost
half yellow
dry clumps of grass in the backyard
.
while the church bells
echoed
announced
the birth of Christ
you opened your bag in that very moment
grabbed a camera
aim it straight at your face
.
then
the laughter
the whistle of the wind
from somewhere arrived
like your own
sadness
.
once, decimated a storm
_____
Bạn cứ làm thơ…
không phải vì hồi nhỏ bạn bỏ học môn toán
ông giáo già với dãy Fibonacci
đời luôn luôn tồn tại một giới hạn
.
bạn nhớ đường cong ánh sáng
sau này bạn biết mặt trời nghiêng một góc 45 độ
như câu khẩu hiệu ngoài ô cửa sổ
sẽ lãng mạn khi bạn
nhìn nghiêng
.
và bạn cũng không thấy màu xanh lá cây
của bộ lông con vẹt
.
bạn nhớ hình sin
làm bạn phải uốn cong
lòng vòng
âm thanh của bạn bị lộn ngược
cho đến bây giờ…
.
hãy làm cho thơ chậm lại
hạ nó xuống
ngay chỗ hàng rào
sau cơn bão…
.
nếu không
nó mang lại cho bạn
một nửa hoang mang
một nửa màu vàng
của đám cỏ xác xơ trong sân nhà của bạn
.
và tiếng chuông giáo đường
vang
vang
khi Thiên Chúa ra đời
đúng ngay lúc bạn mở cái túi
lấy máy chụp hình
tự ngắm vào mặt bạn
.
lúc đó
tiếng cười
tiếng gió
tự đâu đâu sẽ thổi vào
như một nỗi buồn
của bạn
.
đã từng đánh bại một cơn mưa…
One reply on “Lê Vĩnh Tài | no. 4:13 – You should keep writing poetry”
💙💙💙
LikeLiked by 1 person