By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
An unsurpassable day
a certain point of view may reveal the light
within the flesh and bone of humanity
.
poetry remembered a voice
voicing what even the air couldn’t think of
that’s the reason why
life now and then is hopeless
.
can’t you remember
there’s no possible point of view that could surpass
the summer
the bells of resounding sunlight
white
bitter
made you forgetful, thirty
.
I remembered once
on the way home
passing a supermarket
I bought a CD
listened to it eight times
still couldn’t find what makes life worth living
.
the song
like a bird
flew with wings stripped of its feathers
left me
floating
in a cage
with the gate open…
_____
Một ngày không vượt qua…
có cái nhìn có thể phát sáng
trong xác thịt của con người
.
thơ nhớ một giọng nói
nói những điều ngay cả không khí cũng không bao giờ nghĩ đến
đó là lý do tại sao
cuộc đời này đôi khi vô vọng
.
bạn có nhớ
không có cái nhìn nào có thể vượt qua của mùa hè
những hạt chuông ngân vang như nắng
màu trắng
cay đắng
làm bạn khát nước và lãng quên
.
tôi nhớ
trên đường về nhà
ngang qua siêu thị
tôi đã mua một cái đĩa CD
và nghe tám lần
vẫn không thấy cuộc đời này đáng sống
.
bài hát
như con chim
bay trên hai cánh trụi lông
bỏ tôi
trôi
trong lồng
quên đóng cửa…