By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
a poem
shouldn’t have been written like that
even when she did
disappeared
.
possibly into a forest
without any roots
as though
the earth spinned endlessly
dangling
.
like a dream
a deceptive landscape
a waterfall knowing only how to fall
people on the verge of breaking
our world
spilling three-quarter of tears into a ladle
ladling water
somewhere
.
us
drifting
meeting a giant razor
a hairy man
cutting
each eager throat
at a time
.
a scar
we all believe
to be
a bee sting
_____
bài thơ
nó không thể viết theo cách này
ngay cả khi em bay
đâu mất…
.
như lạc vào rừng
không tìm thấy gốc cây
như thể
trái đất suốt đời quay
lơ lửng
.
như giấc mơ
của một thị trấn chỉ toàn nói dối
của một ngọn thác chỉ biết rơi
có người bị vỡ
như trái đất tụi mình từng muốn đổ
ba phần tư nước mắt vào cái gàu
múc nước
ở đâu đâu…
.
sau
đó chúng ta trôi dạt
gặp một lưỡi dao cạo khổng lồ
của ông nhiều râu
cứa đứt
cái cổ họng háo hức
của từng
người
.
cái vết thương
mà tụi mình cứ tưởng
là con ong
chích…