By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
a waste of a springtime
at least there was the breeze
there’s no poem
blooming
like a memory
that was lost
.
surpassing time
an amphetamine tainted sadness
the optimistic
announcements
from politicians
.
the people unaware
that even the sunlight
drops
and fall
.
censorship
unsanctioned
in the smuggle of
freedom
.
your dignity is wrapped
in a box
ribboned, and you thought it was a gift
Tet.
.
you’re ready
with a sheet of polymer
caressing it
its coolness inside your free fitting “áo dài.”
like the madame
inspectors
inspecting
temperatures
.
then there’s
a person with ears like a rabbit
snoring
.
a pigeon
whispering
about everything
that’s coming
from behind.
_____
một mùa xuân như không
mà có gió
đâu đó bài thơ
hoa mai nở
như kỷ niệm
bị đánh rơi
.
vượt thời gian
nỗi buồn đầy thuốc lắc
những tuyên bố lạc quan
của các nhà
chính trị
.
không ai biết
ánh nắng mặt trời
cũng bị rơi
và té
.
kiểm duyệt
không được phép
buôn lậu
tự do
.
nhân phẩm của bạn
gói trong một cái hộp
thắt nơ, bạn tưởng là quà
tết…
.
bạn chuẩn bị
một tờ polymer
vuốt ve
mát mẻ
trong chiếc áo dài rộng
như các quý bà
khi kiểm tra
và đo
nhiệt độ
.
sau đó
có một người có hai tai con thỏ
ngáy ngủ
.
một con chim bồ câu
thì thầm
về mọi thứ
sắp tới
phía sau…