By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
It seems as soon as poetry turned ten
poetry began to compose poetry.
Mother bought pencils
rubbers, and papers
for poetry.
.
poetry knew how to apply the words:
dreams – denoting “curiosity.”
allure – an accumulation of “the gentleness of the wind
and the heartache of being there
two nights in a row…”
.
silence – is both in “repose and anger…”
a day in spring
.
flexibility – means “holding on without restriction
right beneath
the knees
of poetry…”
.
poetry – actually
like “an application of compression and pressure.”
when we bullshit
and it all slowly
unravels
.
exposing the crude
flesh and all
could see
.
except for
the private part
beneath poetry’s clothes.
_____
Đâu hình như lúc lên mười
thơ đã biết làm thơ…
Mẹ mua cho thơ
bút chì, tẩy
và mấy tờ giấy…
.
thơ bắt đầu biết dùng những chữ:
giấc mơ – có “tính năng tò mò”
khiêu dâm – bao gồm “sự dịu dàng của gió
và câu chuyện đau lòng lúc thơ đi ra đó
hai đêm…”
.
im lặng – là “sự yên tĩnh và nổi nóng”
vào một ngày mùa xuân
.
sự đàn hồi – là “nắm bắt mà không ràng buộc
ngay bên dưới
hai đầu gối
của thơ…”
.
thơ – thật ra
như “một ứng dụng của sức nén tạo áp lực”
khi chúng ta nói mớ
mọi chuyện đang dần dần
bóc ra
.
hở cả thịt da
tanh bành
làm ai cũng thấy
.
trừ nơi kín
đáo
dưới áo của thơ…