By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
a poet may not have diabetes
yet his pee is just as sweet
.
certainly, no one leaves a cup
on their lips
.
when the poems lets go
the cup rolls around on the face
of the earth, no one knows for sure they have a firm grip
of the cup
.
hence when holding onto an empty cup
and you do feel
rather sweet
remember
the vernacular
the random
spoons of sugar
in promotion
of poetry.
+++
when the poem lets go
like when you’re drunk
lounging shouting in Danish
.
don’t suspect anyone of being crude
the Danish river flows still
in an image of a little boy peeing
at a dream
.
a flow of pee, not
a long poem that’s putting your body in a twist
the wasteful spoons of sugar
as usual
regretful
profanity
waste of a night.
_____
một nhà thơ có thể không bị bệnh tiểu đường
mà đái ra vẫn ngọt
.
dĩ nhiên không ai đặt chiếc cốc
lên môi
.
khi bài thơ buông tay
cái ly lăn trên mặt
đất, không ai nghĩ mình nắm chặt
cái ly
.
nên khi cầm chiếc ly rỗng
bạn có cảm thấy
ngọt ngào
thì hãy nhớ
ngôn ngữ
như mấy muổng đường thêm vào
tào lao
khuyến mãi
của thơ…
+++
khi bài thơ buông tay
như bạn rượu say
nằm tô hô và nói tiếng Đan Mạch
.
bạn đừng nghĩ có ai văng tục
dòng sông ở Đan Mạch vẫn chảy
trong hình ảnh bé trai đứng đái
vào giấc mơ
.
dòng nước đái, chứ không phải
bài thơ thật dài và uốn cong người của bạn
bị mất mấy muổng đường
vẫn thường
tiếc của
văng tục
suốt đêm…