By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
without words
the poem is void of nipples
on babies lips
.
the poem draws a beard
bits and pieces
the morning a man brought you home
to feed on you
then hang you out to dry in the light
.
you won’t leave
and the poem refusing to
let go
.
and fall
falling
forever
.
the darkness pulling him in
deeper within you
you thought you’re a romantic
but the poem stating you’ve been shot
hence the poem is stranded
on an unseen rock
in the middle of the ocean
_____
không có chữ
bài thơ không còn núm vú
trên môi em bé
.
bài thơ sẽ vẽ một bộ ria mép
và những mảnh vụn
của một buổi sáng người đàn ông mang bạn về nhà
để bú
và phơi bạn ra ánh sáng
.
bạn không chịu rời
và bài thơ cũng không chịu
rơi
.
và chỉ rơi
rơi
mãi
.
bóng tối kéo anh ấy vào
sâu bên trong bạn
bạn nghĩ mình lãng mạn
nhưng bài thơ nói bạn dính đạn
nên bài thơ mắc cạn
đá ngầm
giữa khơi…
2 replies on “Lê Vĩnh Tài | no. 11:15 – without words, the poem is void of nipples”
Love it.
LikeLiked by 1 person
Thank you. 🙂
LikeLiked by 1 person