By Nguyễn Thị Phương Trâm
Blogging một thời gian ngắn như tôi cũng sẽ là đủ thấy bài thơ của anh Tài thấm thía như thế nào. Tùy cách nhìn của bạn, nhưng con vẹt chính là lương tâm của tôi.
Cả ngàn ngàn blog mới trên mạng mỗi ngày, nhưng đa số chỉ tồn tại trong vòng một năm là họ bỏ cuộc. Những người blogger như tôi, thường là những người sống nội tâm. Thích vắng vẻ hơn là ồn ào. Mong ước là để lại một gia tài thật đẹp của tâm hồn mình cho những người thân, đó đối với tôi là một sự vĩnh cửu vô giá. Như cái đức của gia đình để lại cho con cháu.
Một ông thầy tôi mang ơn nhiều nhất là một người chưa từng khuyên tôi một lời, tôi xem tư cách của anh ta mà học. Làm gì cho đẹp cho đúng cho vững, vấp ngã thì tự mình kiếm cách đứng dậy kiếm lấy vị trí của mình – chỉ có chúng ta mới giữ vững được vị trí của mình trong xã hội. Đó là nhà văn Nguyễn Văn Thiện.
Tôi không khen nhé, chỉ là cảm nhận của tôi thôi, vì tôi không phải là một nhà phê bình.

September 2021
3 replies on “Nguyễn Thị Phương Trâm | Blogging một thời gian ngắn (206)”
Tôi tin rằng bạn chắc chắn sẽ để lại một di sản đẹp đẽ. 🙂
LikeLiked by 1 person
Awe… Thank you 🥰
LikeLike
You’re very welcome 😊❤️
LikeLiked by 1 person