By Võ Thị Như Mai, Translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
A SKETCH OF A GIRL
1.
Please allow me a ketch of you, child
A girl just waking up to the past
The memories thought long gone
In every grain of dust in the cosmos
A girl in a violent storm
The burden you had to carry alone since
Child, perhaps you once did face your fear
And you had nothing to hold onto
Perhaps you once did believe in magic
Gathered all the mud and smeared it on a sheet of white paper
But life is a long stretch of bitterness and pain
The more you gather, the more the paper crumbles, the bigger will be the hole
Girls were born to be flowers
Fresh, brooding, moody, simply beautiful
Child, holding your hands means receiving your loving kisses
2.
Oddly enough in the split of a second my dear child
There you were flipping over a page of your life
Nothing lined up
Everywhere you look were the reflections of the burden in your heart
In one single moment
Everything changed, the magic was gone
The crowded streets were no different from the desolation of a desert
You walked through the blinding dust
Through the pain of picking up pieces of your heart
You wanted to disappear
Fly away with your once upon a time shining wings
Now broken wings like shattered crystal
Through the blooming brilliant tears
The tired petals in the night
Shimmering flecks of stars fallen from the vast carpet of the sky
You’re lost in a curtain of mist
Sparkling tears turning red through the numbing pain
My sketch of the girl darkened in moments
The perfect girl by nature’s design
In secrecy
Forced into becoming a woman
3.
Oh the smiles of a twenty year old
The bouncy hair of youth
The clear endearing eyes
Should have been reserved for your first love child
The tears should have been
Tears of happiness
Not nightmares
The thievery of your youth
The debilitating trauma
The past not once easing
Just there in each corner of recall
There will never be enough words to describe your pain my child
What was lost
When you’re ready child, the world will listen
When you’re ready, the birds will stop singing
They will discern
All the sadness you had to bear
They will together shoulder your pain my dearest child
Because evil is never far
It’s always right there, right by all the familiar faces
4.
We’re all trying to make a living
Sometimes we hit a wall
If you were to say it out loud, in good faith
The scar may have a chance to heal
The pain may wash away in the rain
Fewer will be the sad days
The ugly memories may lose their bitterness
Because life for you has more to give
It’s waiting for you still, right now, and in the future to come.
5.
Please allow me a sketch of you, child
A girl with the strength to surpass this demeaning period of her life
A girl who dared to stand up and faced the truth
Don’t think that she’s moaning about what has been lost
Don’t think that she’s only thinking of herself
You’re wrong
A girl who had stood up, she had stood up for both of us
You and I, cowardly and weak
You and I, dare we step out from the shadows
Dare we leave behind for the generations to come a life lesson
A lesson on how to stand up and defend the light
Stand up for all around us, fight
The short tall and small, the riff raff
Knows how to unlock the door when it was necessary
Knows how to put the community first
6.
Outside the window the moon is rising
Matters not
Time matters not
Perhaps you child, no longer have faith in your fairy godmother
What it was like to be loved
Child, I beg you to look up at the stars
Your bestowed shimmering wish of joy and happiness.
—–
April 2022
—
VẼ EM
1.
Xin cho tôi được vẽ em
Người con gái thức dậy từ quá khứ
Những ký ức tưởng đã vỡ tan và biến mất
Trong từng hạt bụi dải ngân hà
Người con gái một mình đi qua bão táp phong ba
Trái tim trĩu nặng ưu phiền kể từ giây phút ấy
Có thể bạn cũng đã từng đứng trước nỗi sợ hãi
Và chới với chẳng biết vịn vào đâu
Có thể bạn đã từng tin vào phép nhiệm mầu
Gôm hết vũng bùn nhơ loang trên tờ giấy trắng
Nhưng cuộc đời có khi trải dài mật đắng
Bạn càng gôm, giấy nát nhàu, lỗ thủng lớn dần hơn
Phái nữ được sinh ra để làm những bông hoa
Nũng nịu, xinh tươi, được yêu sách, giận hờn
Được nắm lấy đôi bàn tay và được hôn trìu mến
2.
Thật lạ lùng một giây phút nào đó chợt đến
Cuộc đời bạn sang trang
Mọi suy nghĩ không còn xếp thẳng hàng
Nhìn đâu cũng thấy tâm tư chính bạn phản chiếu
Từ khoảnh khắc ấy,
mọi thứ đổi thay, không còn kỳ diệu
Phố đông người như sa mạc hoang vu
Bạn bước đi trong làn bụi mịt mù
Xen lẫn khổ đau và con tim vụn vỡ
Bạn chỉ muốn bay lên
trên đôi cánh đã từng rực rỡ
Nhưng đôi cánh gãy từng phần
hòa nước mắt pha lê
Trong bóng đêm những cánh hoa não nề
lấp lánh hạt sao từ thảm trời lồng lộng
Bạn tha thẩn một mình qua màn sương mỏng
Giọt pha lê chuyển sang đỏ thẫm buốt đau
Bức tranh tôi vẽ em bỗng trở nên sẫm màu
Người con gái hoàn hảo của tạo hóa
thành đàn bà bất đắc dĩ
cùng bí mật sâu kín bên trong
3.
Em hai mươi với nụ cười thanh tân
mái tóc bềnh bồng
Đôi mắt đẹp lẽ ra
chỉ để nhìn người yêu trìu mến
Giọt nước mắt lẽ ra
chỉ để khóc khi hạnh phúc đến
Nào ngờ cơn ác mộng
cướp đi những năm tháng tuổi xuân
Hoảng loạn đau thương
quá khứ chẳng phai dần
Mà hiển hiện trong từng dòng ký ức
Thế giới này không đủ ngôn từ cho em
những gì đã mất
Khi em có thể giải bày, nhân loại sẽ lắng nghe
Khi em có thể giải bày, tiếng chim hót bên hè
Chợt lặng thinh
với những muộn phiền mà em từng trải
Chợt xót xa
bởi tội ác không phải nơi nào xa ngái
Mà hiện diện ngay bên cạnh kể cả người quen
4.
Tất cả chúng ta giữa cuộc sống bon chen
Có khi phải trải qua một điều đau đớn
Nếu bạn có thể nói ra, khi niềm tin thẳng thớm
Vết thương họa may được chữa lành
gột rửa sau cơn mưa
Những ngày tháng buồn bã rồi sẽ thưa
Ký ức tồi tệ hi vọng rồi sẽ nhạt
Bởi thế gian vẫn còn nhiều ban phát
Cho bạn và đón chờ, hiện tại, tương lai.
5.
Xin cho tôi được vẽ em
Người con gái mạnh mẽ qua mùa phai
Người con gái dám đứng lên bảo vệ sự thật
Bạn đừng nghĩ cô ấy thở than về những điều đã mất
Cho riêng bản thân mình,
chắc chắn bạn đã sai
Người con gái đại diện cho cả hai
Bạn và tôi, nhút nhát và yếu đuối
Bạn và tôi, có dám bước ra từ bóng tối
Để lại cho con cháu đời sau bài học nhớ đời
Bài học tự đứng lên bảo vệ nét rạng ngời
Tự đứng lên đấu tranh cho người phụ nữ
Bài thơ này cho tất cả chúng ta
Những người bộ hành lữ thứ
Biết mở khóa khi cần,
biết đặt tính cộng đồng lên trên
6.
Ngoài ô cửa sổ vầng trăng đang lên
Không cần biết
câu chuyện ngày xưa ra sao đi nữa
Có thể em sẽ chẳng còn tin lời bà tiên đã hứa
Những dấu yêu ngọt ngào
Xin em hãy nhìn lên các vì sao
Lấp lánh lời chúc phúc.
Võ Thị Như Mai