By Nguyễn Thị Phương Trâm
Tư duy sáng tạo mới mẻ cách nào trong hiện tại để tránh nổi sự đạo văn. Thơ hậu hiện đại còn lại là những hàng chữ móc moi những bài thơ đã muôn đời cũ. Mọi khía cạnh của cuộc đời đã được ghi nhận trong những trang giấy vàng úa. Đọc thơ của Shakespeare vẫn mới, vì lịch sử của nhân loại cứ vậy, lập đi lập lại, sự mê tín, chiến tranh, yêu đương, chết chóc, những ÔNG vua, giết người.
Nản chứ, trong mùa đại dịch. Thần chết đã bước hẳn vào phòng khách của bạn. Bạn ngồi tiếp một người khách lì lợm, lưng bạn đau, bạn đã già, bạn hết trà, mà giờ bước ra cửa bạn phải trả một giá quá đắt. Bạn quanh co bốn bức tường rõ ràng in những tên người đã phản bội bạn, dù cặp mắt xưa loạn giờ đã cận bận rộn mịt mù lờ mờ. Bạn nhìn kỹ lại mới thấy tên của mình bằng chữ in đậm choáng váng giữa tường rào lại bằng những tên tuổi của người thân. Chỉ có một cách thoát, bạn phải chấp nhận mười ngón tay gân guốc phong thấp của bạn có thể giết ít nhất một người. Họ gần chết hết rồi, không còn ai sống để phán xét. Chuyện giết một người cần gì phải tính. Huống chi cái việc đạo văn.
July 2020