By Nguyễn Thị Phương Trâm, Vũ Hoàng Thư phỏng dịch
Tôi xếp lại buổi tối.
Cứ như vậy
đắm mãi trong ngôn từ bản trạch
chẳng phải của tôi
Chống chọi lời đêm thầm thì nghẹt thở
những đen tối tự cõi lòng
Niềm sầu thảm lung linh hào nháng
ập xuống bờ vai nào phải
của tôi
Chẳng phải của tôi
chẳng phải của tôi
chẳng phải của tôi
nào có đâu
của tôi
không
I’m done for the night.
It gets like that
I’m immersed in a vernacular
that is not mine
Blocking out the articulation of the murderous dark
the shadows in my heart
The shimmering glorious sadness
on the shoulders that isn’t
mine
Not mine
not mine
not mine
not at all
mine
no
—
August 2021
One reply on “Nguyễn Thị Phương Trâm | The articulation of the murderous dark (199)”
Reblogged this on The Reluctant Poet.
LikeLiked by 2 people