By Lê Vĩnh Tài, translated by Nguyễn Thị Phương Trâm
you light the stove
because you hate the darkness
and the cold
.
but the new tinder was kinda cold
with care you tend to the fire
.
fiddling
fussing
a trifle muddled
by the arrival of the howling wind
you’re by the dying ashes
the coal flying
like dust
.
the smell of
rats, mice
roasting in the early morning chill
.
you’re in a state of shock
by her burning stove
thin
eyes hollowed
wide open
like the guy next door’s
cough
.
you manage
a few words
f-ire fire
l-i-ar liar
to finish the poem
so you may rain
and she can breath
.
as though never known to her was oxygen
—
bạn đốt lò
vì ghét bóng tối
và giá lạnh
nhưng cái que cời mới lạnh làm sao khi
bạn lụi hụi chụm lửa
mò mẫm
rờ rẫm
lẩm cẩm
cuối cùng tiếng gió hú
bạn bên mớ tro tàn
than bay
như bụi
mùi
chuột lớn, chuột nhỏ
cháy thơm trong buổi sáng giá lạnh
bạn sững sờ
bên bếp lửa nàng
gầy
hốc hác
hai mắt mở to
như tiếng ho
của anh chàng hàng xóm
bạn lọm khọm
mấy chữ
lờ ưa lưa hỏi lửa
lờ ưa lưa huyền lừa
cho xong một bài thơ
để sau đó bạn mưa
và nàng thở
như thể nàng chưa từng biết ô-xy