By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
6.
Tibet
you’re firm in the saddle
your happiness
ached missing even joy
you shan’t simply fulfil
the long chain of absent
Mahayana?
.
Hinayana
not exactly gone
the storm
a past life
.
you shall be
more than mystical
more than the cypress
you shan’t possibly be
asleep forever; never to wake up?
.
you shall
once more be the cypress of the Northern highlands
the prayer the parable
you’re illuminated by the five mystical hues of light
better to die inside the walls of the monastery
staring at the strangers on patches of grass
under the oil lamps
the blinding smoke
listening to the voices of deceit
as you self-immolate
.
love
once again
shan’t wait for reincarnation
the living Buddhas
How much of your past life?
how much wind
inside a heart were already dead
.
you’re the coveted diamonds
the sparkle in the smiles and the tears
the freshness in flowers after it has withered
you’re separated after marriage
after consummation you’ve ached
joy have caused you to
break out in tears?
.
through in this dreadful life
the despicable
the deceitful greedy poets
the glutton lustful strangers
the arrogant filthy stubbles drooling shrimp sauce and dog meat
attached themselves to the rich dreamed of becoming human
a kick or a blow
to the sternum
only make you laugh
gives you slight
indigestion
.
you move on in the end
composed poetry, recall the folklore
captured photographs with old cameras
sang with strung tunes
drawn in watercolours
desired
Mahayana
.
you’ve returned
on horseback arrows flying
in meditation
.
you’ve returned
painting and praying at every set back on the road
not long ago
university students like you
ran, the tanks and the mechanical people
How could you possibly escape into the clouds in time?
.
pass the storm
together with many
searched for your lover your friends
your mastiff no longer afraid
you’re on a flight
at night, in the clouds
you’re drifting amongst the stars
until when, Tibet?
.
your fingers
have flipped over endless pages of prayers
forgetting the thousands of miles in flight
your sleeves are the clouds
in the sky
black shall turn into sound blues
as all shall lay with you
faceup
inhaling more oxygen
your cheeks shall be rosy with tiny broken capillaries…
.
you believed, the children of your flesh and blood
shall grow up, make love, get married
shall close up the missing gap of the past
the future of history
like the sound of temple bells
farewells, at dusk
the marking of a diminished day
the moment you escaped death
in a battle with the King of Demons
.
Tibet
never knowing fear
you’ve proclaimed: – everyone
must love each other
must make love
Abhisheka
embrace the pain…
_____
Tây Tạng
người sẽ sớm ngồi vững trên yên ngựa
hạnh phúc của người
đau đớn đến thiếu vắng cả niềm vui
người không phải chỉ diễn tập
cho một chuỗi dài vắng mặt
đại thừa?
.
tiểu thừa
chưa phải đã ngày xưa
như cơn mưa chưa
tiền kiếp
.
rồi người sẽ
bí ẩn hơn
như cây bách tuế
chứ chẳng lẽ
người ngủ mãi không thức giấc?
.
rồi người sẽ
một lần nữa cây bách tuế của vùng núi cao phía Bắc
lời cầu nguyện mật ngôn
bí ẩn ánh sáng ngũ sắc từng bao quanh người
thà chịu chết trong các bức tường tu viện
nhìn những kẻ lạ ngồi quanh đám cỏ
thắp ngọn đèn dầu
mù khói
giả giọng nói
khi người đã tự thiêu
.
tình yêu
một lần nữa
không chờ đến luân hồi
những vị Phật sống
là bao nhiêu kiếp trước của người?
là bao nhiêu gió thổi
trong trái tim không phải xác chết
.
người giữ gìn kim cương
lấp lánh như nước mắt nụ cười
hoa tươi sau khi héo
người ly thân sau khi kết hôn
nỗi đau sau khi cưới
niềm vui có làm người
bật khóc?
.
trải qua kiếp nạn
đi qua những kẻ khốn nạn
những nhà thơ giả danh và tham lam
những kẻ lạ tham ăn và dâm đãng
những hàm râu mắm tôm thịt chó thích làm sang
hay bắt quàng để mơ làm nhân loại
như một cú thoi hay thọi
giữa xương ức
chỉ làm người bật cười
và hơi tức
ngực
.
cuối cùng người tiếp tục
làm thơ, kể những câu chuyện cổ tích
chụp hình với máy ảnh cũ
hát bằng cây đàn
vẽ bằng màu nước
như những ao ước
đại thừa
.
người trở về
cưỡi ngựa bắn tên
ngồi thiền
.
người về
vẽ và cầu nguyện trên một quảng trường
mà ngày xưa
những chàng sinh viên cũng như người
phải bỏ chạy, chiếc xe tăng và những tên người máy
làm sao người kịp trốn vào mây?
.
sau cơn mưa
người tìm lại người yêu
bạn bè với mọi người
những con chó Ngao hết hoảng sợ
người trên một chuyến bay
đêm tối, mây
và người trôi giữa những vì sao
đến khi nào, Tây Tạng?
.
ngón tay của người
đã lật hàng vạn trang kinh
không nhớ hàng ngàn dặm đã bay
vạt áo như mây
trên bầu trời
đen, sẽ thành xanh thẳm
khi mọi người đã cùng người nằm
ngửa
hít thêm khí ô-xy
bầu má người hồng li ti mạch máu…
.
người nghĩ, những đứa con máu thịt của người
lớn lên, làm tình, kết hôn
khép lại khoảng trống trong quá khứ
tương lai của lịch sử
như tiếng chuông của ngôi chùa
tiễn biệt hoàng hôn
đánh dấu một ngày sắp tàn
thời điểm người thoát ra cái chết
trong cuộc chiến với Quỷ vương
.
Tây Tạng
chưa bao giờ biết sợ
người nói: – mọi người
hãy yêu nhau
hãy làm tình
quán đỉnh
với nỗi đau…
2 replies on “Lê Vĩnh Tài | TIBET (6/10)”
Link, Thanks/Gracias Saludos Juan
https://gobblersmasticadores.wordpress.com/2021/07/30/le-vinh-tai-tibet-6-10/
LikeLiked by 1 person
💕
LikeLike