By Hoàng Xuân Sơn, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
{ t h e u n c o m p r o m i s i n g h e a d – t o – h e a d }
T H E P E R C E I V E D P O L I T I C
I am strong but I cry easily
because why?
because all my muscles have turned into mush before anything was even
perceived or detected
better to be as blind and deaf as the sky and dumb
as the earth
/
the earth care not about the plough or the chains that pulls it
there are those who are born with big mouths
and there are those who will never speak up
a scarecrow in the middle of a field
cigarette butt. a pile of hay on fire
millions and millions of gabbing gobs in a fish pond of current affairs
/
the proud opportunist
their flashy fancy hand held attaché
full of hot air
rotting feet
the storms which never reach the ground, never wetting the soil
the devastating earthquakes
/
humanity
heedless of a lacklustre life
the hearts that are always just there
ready for the chaos
see there sound in one’s eyes
will there ever be the reflection of a soul
behind each mirror
the ready hand
the deletion of one’s existence
—–
April 2022
—
{ n h ữ n g đ ố i đ ầ u k h ô n g n h â n n h ư ợ n g }
C H Í N H T H [T R] Ị
tôi là một người cứng rắn mau nước mắt
tại sao?
tại vì cơ bắp mọi chốn đã mềm nhũn
trước giờ thính thị
thà cứ điếc đui như trời và câm
như đất
/
đất không chọn lựa luống cầy mắt xích
có những con người sinh ra lắm mồm
có những miệng hến
hình nhân giữa đồng
bện thuốc. lửa rơm
và triệu triệu mõm cá vàng láp nháp trong chậu bình thời sự
/
bọn làm nên thời cơ thời buổi nào cũng hãnh diện
về quai, xách
nách mang những túi gió lèo
chân mang ủng thối
có những cú đội trời không ướt đất [*]
và muôn cú đạp đất chết người
/
nhân loại thờ ơ
mạch đời vô cảm
những trái tim đứng bên lề
chờ cơn bạo loạn
hãy nhìn sâu trong mắt
chắc gì gương soi phản diện tâm hồn
đàng sau mỗi tấm gương
có bàn tay lăm le chực chờ
xóa tên hiện hữu
/
h o à n g x u â n s ơ n
23, 24 novembre 2015
[*] Mưa Không Ướt Đất, truyện – Trùng Dương
Nguồn: tienve.org