By Nguyễn Đức Sơn , translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
Sea foam
I saw life barely as a twenty year old
Looking back and forth
At the heads laden with sorrow ahead
Followed by those with undissolving sadness
/
I saw life barely as a twenty year old
It intrigued me but I couldn’t laugh
How you grow up and get married
To then die alone in the cold earth
/
I saw life barely as a twenty year old
Saw the suffocating emptiness across the sky
My father and mother, my family, all around me
But I was so lonely
/
The hesitant steps on a quiet path
Across the horizon, the explosion of white clouds
My head was low in discerning teardrops
I knew then everything would end in sadness
/
A sea of boredom vast and wide
Washing out even the most melancholy moments
Gosh the sleepless nights discerning the distance
The emptiness returning from four corners of the world
/
I saw life barely as a twenty year old
Sometimes dreaming high
Sometimes times sad for far fetched reasons not mine
Knowing all shall perish, all shall end
/
To love still when my parents were gone
To discern sadness still in yearning
But my love will never be constant
My apologies to those I love
/
Yes my love will never be enough
Since everything is nothing but sea foam
Yes everything is nothing but sea foam
—–
April 2022
—
Bọt nước
Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
Nhìn trước nhìn sau thấy rõ ràng
Những người đi trước sầu đeo nặng
Những người đi sau sầu không tan
/
Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
Thấy hay hay nhưng làm sao cười
Như chuyện lớn lên rồi có vợ
Cuối đời về đất lạnh nằm xuôi
/
Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
Thấy vắng tan hoang ngụt đất trời
Cha mẹ anh em còn đông đủ
Mình tôi sao mối sầu không nguôi
/
Ngập ngừng chân bước con đường vắng
Mây trắng bay lên oà đất trời
Tôi cúi đầu nghe mình nhỏ lệ
Biết chuyện gì rồi cũng buồn thôi
/
Rộng biển trời ơi cái chán chường
Nhạt phèo cả những mối sầu vương
Ôi từng đêm thức nghe xa vắng
Về ngập trong hồn tự bốn phương
/
Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
Đôi lúc còn mơ chuyện trên trời
Đôi lúc còn buồn chuyện xa xôi
Khi biết trước sẽ lui về huỷ diệt
/
Vẫn biết thương nếu cha mẹ chết
Vẫn thấy sầu khi nhớ người yêu
Nhưng tình tôi thì vẫn không đều
Biết sao được hỡi người tôi mến
/
Vâng tình tôi thì cũng không nhiều
Coi tất cả chỉ là bọt nước
Vâng tất cả chỉ là bọt nước.